Gặp em một chiều trên đường Xuân Thuỷ
Nụ cười hiền như giọt nước mùa xuân
Đôi mắt biếc, nhưng thoáng buồn một tí
Chỉ trộm nhìn thôi mà thương nhớ dần dần
Đứng lặng lẽ bên con đường hối hả
Một con đường nhiều bụi bặm khói sương
Giờ cao điểm nên đường đông tắc quá
Dù đèn xanh, cũng chẳng thể sang đường
Chẳng biết phải liều băng qua hay đợi
Đường sang bên em tuy ngắn lại thật dài
Buồn cái nỗi sao mà chua chát quá
Anh thấy em rồi nhưng chưa thấy tương lai…